Mark

Tôi đã từng nghĩ rằng tôi có thể kiểm soát tình trạng đồng tính của tôi. Tôi trở thành người Công Giáo cách đây 5 năm, tôi đi lễ, lần chuỗi hàng ngày, tham dự hai đợt tĩnh tâm một năm và tham gia công tác thiện nguyện trong giáo xứ. Tuy nhiên, sau một loạt các khủng hoảng xảy đến, một lần nữa, tôi lại bị cuốn vào đam mê tình dục đồng tính. Vậy điều gì đã xảy ra? Tôi cảm thấy có những ham muốn đồng tính từ khi bắt đầu thủ dâm lúc 12 tuổi. Tôi thực hiện việc này ít nhất một lần một ngày và gia tăng lối sống theo tưởng tượng của mình cho tới khi tôi thực hiện việc quan hệ đồng tính vào năm 24 tuổi.

Cuộc sống gia đình tôi theo lối rất truyền thống. Cha tôi là một người nghiện công việc, ông chu cấp rất tốt cho tôi nhưng không bao giờ ở cạnh tôi. Cha tôi mất hồi tôi 15 tuổi. Mẹ tôi quán xuyến và gánh vác tất cả. Bà ấy là người rất coi trọng kỷ luật. Tôi có anh và em trai nhưng đánh nhau với họ cả ngày. Anh tôi thường đánh tôi và để trả đũa, tôi đánh em mình.

Những năm cuối của tuổi dậy thì, tôi có một mối liên hệ tình cảm bất thường với một bạn gái lớn tuổi hơn. Cô ấy rất ghen với sự độc lập trong cảm xúc của tôi. Điều này làm tôi phải từ bỏ mọi tình bạn trong suốt thời gian trọng của quá trình phát triển bản thân.

Khi lớn lên, tôi không có một đời sống đức tin đáng kể, chỉ học một lớp Rửa tội ngắn trong trường tiểu học khoảng 2 năm. Gia đình tôi chẳng bao giờ đi lễ hoặc cầu nguyện. Lúc tôi vào đại học, tôi trở thành một người vô thần mà ai cũng biết, sẵn sàng phản đối bất cứ một tín đồ nào. Thế nên thật đáng kinh ngạc khi được thức tỉnh tâm linh sau 3 năm sống lối sống đồng tính và nghiện rượu nặng. Thật ra, trước khi tôi hoán cải, ‘người tình’ cuối cùng tôi là một tín đồ Do Thái Giáo ngoan đạo, người đã đọc Kinh Thánh cho tôi nghe bằng tiếng Do Thái. Đúng là Chúa đã tận dụng mọi cơ hội.

Theo diễn tiến của những năm kế tiếp, tôi đã theo giáo phái Phúc Âm và Tân Giáo, đọc sách và cầu nguyện. Sau đó tôi bị cuốn hút theo đạo Công Giáo vì Kinh Thánh và bí tích Thánh Thể. Tôi được hướng dẫn trong đức tin và được củng cố.

Tình trạng đồng tính của tôi dường như đã phai mờ vào quá khứ. Hành vi đồng tính cũng đã dừng lại. Tôi trải qua một thời gian dài không thủ dâm. Tôi như đã bước vào một kì trăng mật ngọt ngào thật dài với niềm tin và chắc rằng Chúa đang chữa lành tôi khỏi tình trạng đồng tính. Tuy nhiên, giờ đây tôi nhận ra rằng tôi chỉ kềm nén mà không đối mặt với nó.

Sau đó nhiều khủng hoảng đến với tôi: tôi thôi việc, một cơ hội nghề nghệp thứ hai thất bại, tôi không còn chỗ ở, một dự án kinh doanh với em tôi cũng tan vỡ, kết thúc bằng một cuộc cãi vã với em tôi. Lúc ấy, tôi đi vào ‘đêm đen’, dường như Chúa bỏ rơi tôi.

Cũng là lúc những cám giỗ quay lại với tôi một cách dữ dội, tôi dần dần trở lại thói nghiện của mình với việc thường thủ dâm và xem phim khiêu dâm ở mức độ nhẹ trên truyền hình, mua sách báo bậy bạ, tham gia vào mạng lưới điện thoại khiêu dâm, ham muốn quan hệ đồng tính trở lại, cuối cùng là tìm kiếm bạn tình qua internet và thực hiện hành vi tình dục.

Đức tin của tôi còn tồn tại được dường như là một phép lạ trong suốt thời gian đau khổ tột cùng ấy, nhưng tôi đủ lòng tin vào Chúa để xin Ngài giúp sức.

Đó cũng là khi ‘Lòng Dũng Cảm’ đến. Tôi đã đọc về tổ chức ‘Lòng Dũng Cảm’ trong một cuốn sách của cha Benedict, có nhan đề ‘Dũng Cảm để nên Khiết Tịnh’. Từ đó tôi bắt đầu tham gia các buổi họp, gặp gỡ những người có cùng ‘nỗi đau’. Tôi đã dự hội thảo của ‘Lòng Dũng Cảm’, tham dự tĩnh tâm, thăng tiến trong đời sống cầu nguyện và kết thân với những người bạn ‘khiết tịnh’. Tôi đọc sách và những bài viết về sự lôi cuốn đồng giới, tôi cũng bắt đầu đi tham dự tham vấn.

Kết quả, tôi không còn mất tự chủ nữa. Tôi đang đương đầu với vấn đề. Tôi đang thực hiện 12 bước của ‘Lòng Dũng Cảm’. Tôi đang tìm ra những ‘kẻ gây khó chịu’, kẻ gây ra sự ham muốn đó là sự giận dữ, lòng oán hận, sự tự ti, cự tuyệt, nỗi cô đơn,… và tôi đang cố điều khiển chúng khi chúng phát sinh. Đời sống cầu ngyện của tôi giờ đây đã sâu sắc hơn, chân thực hơn và ít hình thức hơn. Tôi cố gắng tự nhắc nhở mình thường xuyên rằng dù với tất cả thất bại và lỗi lầm của tôi, Chúa vẫn yêu tôi biết bao. Ngài vẫn luôn tìm kiếm tôi như người cha tìm đứa con hoang đàng.

—————-
…Lời  của Chris…